Trước Mục Lục Tiếp
Lời Cảm Tạ
Sau khi danh ca Sĩ Phú qua đời, đã có rất nhiều thính giả ái mộ anh gọi điện thoại cho tôi ngày đêm để chia buồn về sự mất mát quá to lớn này và để hỏi về Sĩ Phú, về đời sống của chúng tôi cũng như những giây phút cuối cùng của đời anh. Đã có những vị rất tha thiết, cùng khóc với tôi và tâm tình cùng tôi mặc dù tôi chưa từng bao giờ gặp mặt họ. Đối với họ, sự mất mát của tôi cũng như sự mất mát của họ, cái đau của tôi, cũng như cái đau của họ. Họ đã lặng lẽ chia buồn cùng tôi với một niềm thương tiếc vô tận.
Một số đông thính giả cũng đã gọi để nhờ tôi gửi cho họ tất cả những tin tức trên báo chí liên quan về cái chết của anh để họ giữ làm kỷ niệm. Trẻ thật trẻ như Lê Hùng Hổ Khang ở Chicago, Illinois, 21 tuổi, và cũng là người đầu tiên gọi tôi ngay sau tang lễ, hai anh sinh viên trẻ rất nhiệt tình Đặng Nguyên Thông 25 tuổi, Đỗ Hoàng Hải 29 tuổi từ Kentwood, Michigan xa xôi, Khiêm Hà ở Santa Ana, Tôn T. Thăng ở Huntington Beach, 33 tuổi. Chân thành tha thiết nhất như Tâm An ở Đức Quốc, có tuổi như bác Huỳnh Thu Sương trên 62 tuổi ở Houston, chú Hà Tấn Hoành, 60 tuổi ở Georgia, nồng nhiệt như chị Thu Hiền ở Westminster, tha thiết như chị Kim Phượng ở Connecticut. Nhiệt tâm như hai anh Hùng Quân và Trần Ngọc ở San Jose, ông bà Trần Quốc Bảo ở Nanteuil Les Meaux Pháp, âm thầm thương tiếc như chị Kim Anh ở Torrance.
Người Bắc có, người Trung có, người Nam có, và cả người Việt gốc Hoa nữa, như chị Hứa Ái Hoa ở Montclair, Andrew Lưu ở Camarillo, Kathy Nho ở Fremont....và còn nhiều nữa, những thính giả với tấm lòng ưu ái với Sĩ Phú, những chân tình thật nồng nhiệt, những lời nói đáng ghi nhớ, những cảm tình thật chân quý. Kính xin quý vị thính giả tha thứ, tôi không thể kể hết lên ở đây.
Tôi không bao giờ ngờ, và có lẽ, cả chính anh, cũng không bao giờ ngờ được rằng, có rất nhiều thính giả đã yêu thương anh, rất âm thầm, rất lặng lẽ trong bao nhiêu năm qua. Bây giờ, sau cái chết của anh, họ đã lần lượt gọi điện thoại cho tôi hay viết thư tay, email cho tôi để bày tỏ sự thương tiếc vô vàn của họ đối với anh. Chưa bao giờ trong đời, tôi ghi nhận được một sự ái mộ của thính giả dành cho một ca sĩ nào nồng nhiệt như họ dành cho Sĩ Phú.
Đã bảy tháng rồi, từ ngày anh xa chúng ta, đêm nào tôi cũng có dịp điện đàm với những thính giả yêu dấu của anh, có nhiều khi cuộc đàm thoại kéo dài cho đến quá nửa đêm.
Nhưng tôi rất vui, vì biết rằng, ngày xưa, dù anh sống rất âm thầm, xa vắng, nhưng khi mất đi, được rất nhiều người bộc lộ, bày tỏ lòng yêu quý và sự thương tiếc của họ đối với anh.
Vì thính giả, cho thính giả và bởi thính giả, tôi đã cố gắng miệt mài trong suốt một năm qua để hoàn thành cuốn sách này như một kỷ vật từ Sĩ Phú đến quý vị thính giả thân yêu của anh. Quyển sách này mới đích thực là tiếng nói chân chính và trung thực nhất về Sĩ Phú.
Trong tinh thần ấy,với tất cả chân tình, tôi xin được tri ân tất cả các thính giả yêu mến của Sĩ Phú ở Hoa Kỳ và các nơi trên thế giới, tri ân những tấm lòng vàng, những anh chị em văn nghệ sĩ thân yêu trong đại gia đình văn nghệ sĩ của Sĩ Phú, những anh em chiến hữu Không Quân thân yêu của anh trong Không Lực Việt Nam Cộng Hòa oai hùng, những bạn hữu thân yêu của Sĩ Phú từ những ngày còn ở ghế nhà trường, những thính giả đã từng yêu anh và những người yêu Sĩ Phú âm thầm… đã đến phân ưu, chia buồn, gửi hoa, điện thoại, điện thư an ủi, hỗ trợ tinh thần chúng tôi, tụng niệm cầu siêu, và đưa tiễn linh cửu của anh đến nơi an nghỉ cuối cùng. Cầu mong ơn trên ban nhiều phúc lành cho quý vị và mong sao tiếng hát quý phái và trầm ấm của Sĩ Phú sẽ mãi mãi còn lưu lại trong tim chúng ta.
Chân thành cảm ơn:
Kim Mai, người bạn hiền yêu dấu từ Novato
và
anh chị Nguyễn Đức Cường, Anaheim,
về sự giúp đỡ của Kim và anh chị từ những ngày đầu tiên.
Quyển sách này sẽ không hoàn thành nếu không có Kim và anh chị Đức Cường.
Ngọc Lan xin trân quý những sự trợ giúp về tinh thần cũng như thì giờ quý báu của Kim và anh chị đã ưu ái dành cho quyển sách này.
Mong ơn trên ban nhiều phúc lành cho các anh chị.
Thân ái
Ngọc Lan
Trước Mục Lục Tiếp
|